Những ngày đầu học tập tại Đức
1. Làm bài tập theo nhóm - Một trải nghiệm giúp tôi nhận ra nhiều điều
Khi học các môn học tại Đại học Bonn, trừ những môn seminar hoặc môn chủ đề tự chọn (nội dung thay đổi theo từng năm), sinh viên sẽ phải tham gia một trong các giờ bài tập và phải hoàn thành đầy đủ bài tập mỗi tuần. Một điều khá thú vị là sinh viên được khuyến khích làm bài tập theo nhóm, và khi tôi hỏi về việc làm bài tập một mình, tôi nhận được câu trả lời như sau.
Tôi học 4 môn thì có 2 môn là tôi phải làm bài tập theo nhóm. Tuy nhiên, do những tuần đầu tôi không ở Bonn nên việc tìm bạn chung nhóm là khá khó. Cuối cùng, nhờ sự hỗ trợ của trang web trường và của trợ giảng, tôi cũng tìm được nhóm. Tôi nghĩ tôi tìm nhóm khá trễ nên nhóm của tôi gồm những người rất giỏi và cũng có khả năng làm bài một mình. Do đó, khi làm việc với nhóm, ban đầu tôi hơi áp lực vì các bạn sử dụng những thuật ngữ rất hiện đại như ordinal number, factor (ý chỉ việc viết một ánh xạ thành hợp nối/tích của hai hoặc nhiều ánh xạ khác), ... Nhưng rồi tôi cũng quen dần với mọi thứ và bắt đầu tương tác với nhóm thông qua một vài việc như chép bài rồi gửi bài chép cho nhóm (vì có một bạn trong nhóm bị trùng giờ bài tập môn khác nên không thể đến lớp), hoặc hỏi những câu "vô tri", ...
Việc làm bài theo nhóm giúp tôi hiểu hơn văn hóa làm việc ở đây, cũng như nhận ra xung quanh mình có rất nhiều người giỏi để mình có thể học hỏi. Tôi không chắc tôi có thể quen hết với những gì mọi người ghi ra, nhưng ít nhất tôi cũng học được một vài từ quan trọng và học cách trình bày súc tích (không quá dài dòng để đỡ mất thời gian không cần thiết) nhưng rõ ràng.
2. Các hoạt động ở lớp học
Những điều tôi có được khi tham gia các giờ học (lecture) thật sự rất tuyệt vời, dù ban đầu tôi cũng gặp chút khó khăn để quen với nó. Trước hết thì tôi phải cảm ơn anh/thầy Walker Stern đã nói trước với tôi rằng nội dung học ở Bonn nói riêng và ở Đức nói chung rất "rigorous", và tiến độ học sẽ khá nhanh. Tôi thấy điều này khá đúng với những lớp tôi đang theo học ở Bonn. Dù tiến độ học phải nói là rất rất nhanh, nhưng tôi cảm thấy khá thoải mái vì sự "rigorous" này. Các khái niệm được xây dựng theo hình cầu thang, nên nếu tập trung từ đầu đến cuối thì bạn có thể hình dung được từng khái niệm một và hiểu rõ nó đến từ đâu. Và các định lý đều được chứng minh rất đầy đủ, trong khi đó ở HCMUS thì việc chứng minh một số định lý (khó) có thể bị lược bớt. Các giảng viên cũng diễn giải kiến thức theo góc nhìn trực quan, hoặc kể những câu chuyện về những nhà toán học nổi tiếng, nên tôi cảm thấy môn học không hề khô khan mà rất thú vị, một phần là vì tôi cũng hứng thú với lịch sử toán học, trực quan hóa toán học trong thời gian gần đây.
Một khó khăn tôi gặp phải trong quá trình nghe giảng đó là việc hiểu các ký hiệu hoặc những dòng chữ mà các thầy ghi lên bảng. Phải nói thật là chữ của các thầy đôi lúc hơi khó đọc. Không chỉ mình tôi mà một vài sinh viên khác cũng đã phải hỏi vì không biết chữ đó là chữ gì, ký hiệu đó chỉ điều gì. Tuy nhiên, rất may mắn là các thầy cực kì nhiệt tình giải đáp từng câu hỏi của sinh viên, và giải đáp một cách rất "mượt". Đôi khi tôi hỏi một vài câu hơi "vô tri", câu trả lời đầu tiên của thầy đã giải đáp những thắc mắc của tôi, nhưng thầy vẫn nhiệt tình chêm thêm một hai câu nữa.
Lớp học với tấm bảng hoành tráng và rất nhiều học viên
Tôi cũng có nhiều trải nghiệm thú vị trong giờ giải lao, dù nó khá ngắn, chỉ dài khoảng 10 - 20 phút. Một điều tôi ấn tượng đó là trong khi giảng viên giảng bài thì các bạn rất tập trung nghe giảng, lớp học gần như không có tiếng xì xầm. Có lẽ vì vậy nên vào giờ giải lao thì mọi người rất "tranh thủ" nói chuyện với nhau. Ban đầu, tôi không kiếm được ai để nói chuyện ngoài những bạn làm chung nhóm bài tập với tôi. Tuy nhiên, các bạn lại hay vắng mặt nên tôi cũng ít có dịp được gặp các bạn. Sau đó, thông qua một chương trình hỗ trợ sinh viên quốc tế, tôi quen được một bạn người Ý cũng học chung với tôi hai môn. Chúng tôi chia sẻ với nhau nhiều chuyện như việc thiếu kiến thức nền ở bậc đại học, nhớ nhà, hoặc nỗi lo về tài chính vì ở Đức quá ít học bổng. Và rồi, bất kỳ giờ giải lao nào chúng tôi cũng nói chuyện với nhau. Đặc biệt là có mấy lần chúng tôi còn đi ra ngoài chung. Có lần, tôi, bạn đó và một người bạn của bạn đó đến từ Pháp cùng nhau chạy từ chỗ học (cách ký túc xá tôi ở và căn tin khoảng 500 - 600 mét) đến căn tin để mua thức uống. Tuy nhiên khi đến nơi thì căn tin đóng cửa, và chúng tôi vội vã chạy ngược về để kịp giờ học. Có vẻ mọi người ở đây rất tuân thủ giờ giấc, tìm mọi cách để có thể đến đúng giờ. Tôi chạy với các bạn cũng mệt bở hơi tai ...
3. Ăn uống
Ban đầu, tôi rất háo hức vì nghĩ rằng mình sẽ được ăn món khoái khẩu là kem, cũng như một số món Tây khác mình yêu thích như hamburger, gà rán, pizza, ... Tuy nhiên, khi sang đến Đức, tôi liền cảm thấy "ngán" những món này chỉ sau 1-2 lần ăn. Với món pizza, tôi đã ăn thử tại một nhà hàng ở trung tâm thành phố vào những ngày đầu tiên đến Bonn. Món pizza ngon, nhưng một phần lại nhiều quá, tôi ăn 2 bữa vẫn không hết. Vì vậy nên sau lần đó thì tôi hơi "ám ảnh" món pizza.
Pizza siêu to khổng lồ. Để hình dung pizza to cỡ nào, bạn có thể so sánh với chiếc ly bên cạnh.
Tôi cũng thử trải nghiệm ăn uống ở căn tin Mensa. Căn tin này nằm ngay bên cạnh ký túc xá nơi tôi ở và nằm đối diện khoa toán nên rất thuận tiện. Khi đọc thông tin về căn tin và những hình ảnh trên trang web, tôi rất ấn tượng với diện mạo cũng như thực đơn của căn tin. Tuy nhiên, khi đến ăn thì mọi thứ hơi khác với hình dung của tôi. Thứ nhất là về giá tiền. Trên trang web hiển thị giá pasta là 1 - 2 euro, tuy nhiên khi đến căn tin thì tôi mới biết giá tiền được tính theo khối lượng, và 1 - 2 euro là giá của 100 gam pasta chứ không phải của một phần. Thứ hai, không phải món nào cũng thật sự hợp khẩu vị. Chẳng hạn, tôi gặp khó khăn khi ăn món trong hình và rất vất vả để có thể ăn hết suất ăn này.
Một suất ăn cùng với yogurt, nước uống, ... đi kèm, có giá là 9.25 euro (đã giảm giá do là sinh viên)
Một điều may mắn là ở Bonn có khá nhiều nhà hàng bán món Việt. Một trong những nhà hàng đó lại rất gần ký túc xá tôi đang ở. Mỗi khi nhớ món Việt, tôi có thể đi bộ ra đó ăn. Tôi đã ăn một số món Việt tại các nhà hàng này, nhiều nhất là phở, ngoài ra cũng có một lần tôi ăn thử món bún chả. Tôi khá bất ngờ là sợi phở tại một vài quán khá giống với sợi phở tôi thường thấy ở Thành phố Hồ Chí Minh. Còn về định lượng thì một tô ở đây to hơn một tô tôi thường ăn ở Việt Nam, do đó chỉ khi nào tôi "siêu" đói thì mới đi ăn nhà hàng. Không khí tại các nhà hàng ở Đức cũng khác so với ở Việt Nam, có vẻ trầm lắng hơn, tôi cũng không biết nên mô tả như thế nào.
Một tô phở mình ăn tại nhà hàng ở Bonn
Cũng nhờ đó mà mình học được cách nấu ăn cũng như đi siêu thị tại Bonn. Ngay đối diện quán Việt mình nói lúc nãy chính là một siêu thị, nơi mình có thể mua những nguyên liệu cơ bản để nấu ăn như thịt ba chỉ, thịt gà, ... và mua nước về uống. Tại Đức không có những bình nước miễn phí tại quán như ở Việt Nam. Tất nhiên mình có thể sử dụng nước ngay từ vòi để uống, tuy nhiên có thể có nguy cơ không an toàn lắm nên với mình việc mua chai nước từ siêu thị là lựa chọn duy nhất để có thể uống nước đầy đủ mỗi ngày. Với những nguyên liệu mua được ở siêu thị, cùng với những gia vị mình ... mang sẵn từ Việt Nam sang, mình tự nấu những món mình yêu thích như thịt kho tiêu, thịt kho tàu, xôi gà, ... Gần đây thì mình còn nấu phở, sợi phở và gia vị phở mình mua ở Go Asia Markt (một siêu thị chuyên bán đồ châu Á ở trung tâm thành phố Bonn). Tuy nhiên gia vị phở ở Go Asia Markt lại tạo ra nước phở hơi vàng nên mình không thích lắm, mình có thử dùng gói gia vị phở mình mang từ Việt Nam sang thì thấy phù hợp hơn. Một điều tuyệt vời là sợi phở mình mua ở Go Asia Markt cũng khá giống sợi phở mình thường ăn ở Thành phố Hồ Chí Minh, mình coi thử trên bao bì thì thấy họ ghi nơi sản xuất là Củ Chi.
Tô phở của mình sau khi mình dùng gói gia vị mang từ Việt Nam sang
4. Các hoạt động bên lề
Tại Đại học Bonn có khá nhiều sự kiện với nội dung hết sức thú vị. Sự kiện đầu tiên tôi tham gia là một buổi nói chuyện về nữ quyền trong khoa học cũng như những vấn đề liên quan, chẳng hạn cách những người có gia đình, con cái có thể cân bằng giữa việc gia đình và việc khoa học, ... Một tuần sau, tôi tham gia một buổi tiệc Giáng sinh (sớm), nơi có bánh quy và các loại thức uống như rượu vang, ... Thời tiết ở Đức khá lạnh nên nước nguội nhanh và không còn ngon như ban đầu nếu uống chậm. Đây đều là những nơi tôi có cơ hội làm quen, nói chuyện thêm với những người bạn mới. Và nhờ lân la nói chuyện với bạn ngồi cạnh ở sự kiện về nữ quyền, tôi đã quen một bạn người Đức khá dễ thương. Bạn rủ tôi đi ăn cùng ở căn tin, chơi bóng bàn cùng và thậm chí còn mời tôi món bánh do bạn ấy tự làm. Tôi hy vọng một ngày nào đó tôi cũng sẽ có dịp mời bạn ấy một món do chính tay tôi làm.
Ngoài ra, ở thành phố Bonn cũng có Chợ Giáng sinh. Khu chợ này rất hoành tráng và bán những sản phẩm rất chất lượng. Tại đây còn có khá nhiều trò chơi cho trẻ em như đu quay, xe lửa, ... Ở Thành phố Hồ Chí Minh cũng từng có những trò chơi như thế, nhưng bây giờ tôi thấy nhiều khu như tại Công viên Lê Văn Tám, Công viên Hoàng Văn Thụ, ... không còn hoạt động nhiều nữa. Tôi có chơi thử đu quay và bị ấn tượng với khung cảnh chợ đêm thành phố Bonn từ trên cao.






Nhận xét
Đăng nhận xét